Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010

Hồi tưởng


13:21 6 thg 11 2010Công khai
Địa lan
Lại thêm một tuần nữa trôi qua. Bao chuyện vui, buồn, bực dọc... cứ dồn dập đến... như lũ lụt miền Trung.
Dành chút thời gian ngồi ngẫn ngơ bên cửa sổ, ngắm nhìn xe cộ và dòng người hối hả ngược xuôi. Lắng nghe tiếng chim cu gù bên nhà hàng xóm ... để yêu đời hơn.
Chợt chạnh lòng khi nhớ tới bài thơ về cửa sở thuở nào, đã được cẩn thận lưu trong trang sổ tay nhoè mực bởi bụi thời gian, và lưu giử hằn sâu trong ký ức...

BÀI THƠ CỬA SỔ
Cửa sổ là nơi em qua
Ngày tháng khua mòn đôi guốc gỗ.
Trưa tối nắng đã thành nỗi nhớ

Là nơi cửa ngõ của lòng anh.
***
Những buổi trưa xanh,

Những chiều nắng nhạt,
Em như trăng gần,
Nghiêng vào cửa sổ,
Rồi như trăng xa,
Lạ lùng bỡ ngỡ.
Sắp hai mùa đường hoa tím nở,
Vẫ chưa gửi trọn một câu.
Nỗi giận hờn một chiều sớm không đâu,
Lắm lúc nhìn nhau mà lòng bối rối.

                   ***
Khung cửa sổ đắm mình vào chiều tối,
Là khi em vồi vội thay ca.
Giờ đến lượt anh sửa soạn đi xa,

Hành lý ba lô anh gói.
Cả trăm điều ngỗn ngang anh nói,
Sáng bừng lên khi phố xá lên đèn.
Vẫn là em đôi mắt hay cười,

                   đung đưa bím tóc dài đen.

                   ***

 (TG: Quang Khải)

Khung cửa sổ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét