Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

Đến thăm “ĐẤT NƯỚC VẠN ĐẢO”

Trên đường tới Indonesia- đất nước vạn đảo - là như thế này đây!
Đã từ rất lâu, mình có một mơ ước là sẽ đến được hết các nước lân cận VN, nhất là các nước ASEAN, để xem xét, so sánh với VN và đánh giá thử VN đang ở đâu trên bản đồ Đông Nam Á. Một ước mơ hơi viễn vông, phải không các bạn. Nhưng biết đâu đấy, trong 11 nước ASEAN thì mình đã đến và ở 6 nước rồi. Nước mới đến gần đây nhất là Indonesia, được gọi là “đất nước vạn đảo” nhân chuyến công tác của con gái mà mình tháp tùng theo. Điểm đến tiếp theo dự định sẽ là Myanmar, rồi Brunei, Philippines, Lào và cuối cùng là Đông Timo. Hấp dẫn đấy chứ nhỉ!!! ( có điều vẫn chưa hài lòng là có nước thì đã đến 4-5 lần, có nước thì chưa đến lần nào!!).
Đi về đã gần 1 tháng, dự định viết một bài đăng tải blog chơi, nhưng cứ lần lựa mãi, gặp nhấm mãi thú vui trong tâm trí, nên giờ mới chọn được vài tấm hình cùng vài tư liệu tải lên cho vui cửa vui nhà blog đã bị hoang hóa bấy lâu.
Bay trên đất liền và biển thì ở đâu cũng như nhau
Theo Wikipedia tiếng Việt,  Cộng hòa Indonesia (từng được gọi là Nam Dương) là một quốc gia nằm giữa Đông Nam Á  Châu Đại Dương,  dân số khoảng 237 triệu người, đứng thứ tư thế giới về dân số. Diện tích 1.919.440 km², đứng thứ 16 trên thế giới về diện tích đất liền. Indonesia gồm 13.487 hòn đảo, khoảng 6.000 trong số đó không có người ở. Các hòn đảo nằm rải rác ở cả hai phía đường xích đạo. Năm hòn đảo lớn nhất là Java, Sumatra, Kalimantan (phần Borneo thuộc Indonesia), New Guinea (cùng chung với Papua New Guinea) và Sulawesi. Với 130 triệu người, Java là đảo đông dân nhất thế giới hiện nay. Indonesia có biên giới trên bộ với Malaysia trên hòn đảo Borneo  Sebatik, Papua New Guinea trên đảo New Guinea, và Đông Timor trên đảo Timor. Indonesia cũng có chung biên giới với Singapore, Malaysia, và Philippines ở phía bắc và Australia ở phía nam bằng một dải nước hẹp. Thủ đô Jakarta, nằm trên đảo Java là thành phố lớn nhất nước. Với đặc điểm địa lý trên, Indonesia được mệnh danh là "Xứ sở vạn đảo".  Có khoảng 300 sắc tộc bản địa khác nhau tại Indonesia, và 742 ngôn ngữ cùng thổ ngữ. Nhóm đông nhất là người Java, chiếm 42% dân số, và có ưu thế văn hóa cũng như chính trị. Chính phủ chính thức công nhận chỉ sáu tôn giáo: Hồi giáo; Tin Lành; Công giáo La Mã; Ấn Độ giáo; Phật giáo; và Nho giáo. Dù không phải là một nhà nước Hồi giáo, Indonesia là quốc gia có đa số tín đồ Hồi giáo, với 86,1% người dân tuyên bố là tín đồ đạo này. Năm 2007, ước tính GDP bình quân đầu người danh nghĩa là 1.812 USD, và GDP trên đầu người theo sức mua tương đương (PPP) là 4.616 USD. Lĩnh vực dịch vụ là ngành lớn nhất của nền kinh tế và chiếm 45,3% GDP. Tiếp theo là công nghiệp (40,7%) và nông nghiệp(14,0%).
Nhìn trên Bản đồ này mới hình dung đuợc Indonesia (màu trắng) như thế nào.
(Thực ra lâu nay mình cũng không biết gì nhiều về đất nước này, cũng không hình dung được nó trên bản đồ thế giới ra làm sao bởi vì nó trãi dài suốt phía Đông Nam châu Á với hàng chục ngàn hòn đảo lớn nhỏ khác nhau. Chỉ biết rằng đây là một nước ở Đông Nam Á ở cả 2 vùng xích đạo, có quan hệ ngoại giao với VN rất sớm, có Ngài Tổng thống Sukarno đã tiếp đón Bác Hồ đến thăm tháng 3 năm 1959 rất long trọng và ngược lại tháng 6 năm 1959 Ngài cũng đã đến thăm VN. Nay đi rồi mới biết thêm nhiều điều thú vị).
Trong phòng đợi ở Tân Sơn Nhất,  chụp hình "tự sướng"  một chút.
Từ máy bay nhìn xuống thì trên trái đất này đâu đâu cũng vậy
Còn đây là đang bay trên biển với khỏang cách 2500km  và 3 giờ bay, ngang qua Malaysia, Singapore mới tới Jakarta.
Nhờ cái gối ôm cổ này mà mình cũng làm đuợc một giấc trong suốt 3 giờ bay.
Nhìn từ máy bay, Jakarta không thể bằng Singapore vì sân bay quốc tế này xa trung tâm, đi hết tầm 30 phút với tốc độ 80km/h; hơn nữa Singapore chỉ nhỏ bằng đảo Phú Quốc, còn Jakarta ở trên đảo Java có 130 triệu dân thì sự so sánh hơi khập khiểng. 
 Vào Check In tại Soekarno Hatta Airport
Đường từ sân bay vào Trung tâm TP Jakarta bằng đường cao tốc, xe tay lái bên phải. Bên này cũng có taxi dù mọi người à. Lúc vừa ra khỏi sân bay thì tín hiệu Internet bị tắt ???, không thể gọi Uber hay Grab được. Con gái đành đến quầy dịch vụ hành khách liên hệ, được dẫn ra một taxi vừa cũ, vừa nóng , muỗi bay vo ve..với giá 300 rupie - khoảng 550 ngàn VNĐ cho quảng đường khoảng 40km. Trong khi chuyến trở lại sân bay, gọi Uber chỉ 60 rupie, có khiếp không các bạn!!
Bên này xe máy cũng nhiều gần như VN, và cảnh tắc đường cũng chẳng kém HN hay SG. và hệ thống Grab, Uber moto cũng rất nhiều, tha hồ lựa chọn.
Một trong những cảnh tắc đường. Xe máy, ôtô chen lẫn nhau, cũng đáng để xem. Đất nước này sử dụng xe nội địa là chủ yếu dòng xe Dahasun, ít thấy xe Toyota, càng hiếm thấy Lexus, Mercerde. Audi ( không như nó nhan nhản ở HN và SG). Có một điều khác là ban ngày xe máy cũng phải bật đèn vì không khí ô nhiễm, bảng số xe máy cũng có cả trước và sau xe, lạ.
Một số nhà cao tầng ở Central Park. Đây là khu mới, gần như Phú Mỹ Hưng ở SG.
Một góc TP nhìn từ  khách sạn Pull man. Hướng nhìn này là về phía tây của TP, trong khi trung tâm lại ở phía Đông, không khí ô nhiễm, tầm nhìn không rõ lắm, tiếc thật.
Kiến trúc cổ trong khu nhà hiện đại, rất hợp lý.
Trạm xe bus rất ngộ phải không các bạn, nó cao hơn đường gần cả m, nhưng người khuyết tật vẫn lên được, vì bậc của xe bus cũng cao tương xứng. Muốn vào được trạm xe bus này phải mua thẻ từ như thẻ tab bên Sing vậy.
Bên này cũng có loại xe gần giống xe lam ở SG thời trước 75, và vào khu Trung tâm thì đường cũng có nơi chật chội như thế này.
Bên Monumen National - đài tưởng niệm quốc gia Indonesia,  ở quảng trường Merdeka,  trung tâm Jarkata , cao 134m đuợc xây dựng từ năm 1961 do Tổng thống Sukarto chỉ đạo xây dựng,  hoàn thành và mở cửa cho công chúng vào xem từ năm 1975, từ 8 giờ đến 15 giờ suốt cả tuần, trừ thứ Hai của cuối tháng. 
Lúc hai cha con tới đây thì đã gần 18 giờ, hèn gì cứ đi vòng quanh mà không tìm được lối vào trong tháp, đành chụp vài tấm hình bên ngoài khuôn viên.
Bên hội chợ trong khuôn viên quảng trường Merdeka, kiếm được bộ vía vừa ý, he he.
Xe chuyên dùng  của lực luợng cảnh sát Indonesia, nhìn giống như là xe bán tải, xe lambeta...chứng tỏ đất nước này rất tiết kiệm!!!
Đêm về trên đại lộ trung tâm TP, nhìn cũng rất đẹp như mọi TP khác.
Nhìn cũng đâu kém gì Singapore.
Vào ăn tối và tự thưởng thức bia Prost, bia của Indonesia, đắt, tính ra tiền VNĐ là 70 ngàn nhưng chẳng ngon bằng bia 333.
Một dãy hoa chúc mừng khánh thành kiểu Indo, hoa thì ít, chử thì nhiều, chẳng giống chút nào với VN.
Khu đô thị mới  ở Central park, kiểu Phú Mỹ Hưng - SG hay Linh Đàm -HN.
Làm dáng một tí khi đi bộ buổi sáng.
Nhìn gần cũng già quá nhỉ, U 70 rồi, đã lên chức cụ còn gì.
Một trong những cảnh chờ đèn đỏ, với thời gian tầm 5 phút, lâu nhất mà mình giờ mới bắt gặp, cứ tưởng là kẹt xe. Thời gian đèn đỏ lâu là vì có nhiều xe chuyển làn, không chỉ có ngã tư như VN, đi thẳng là đèn riêng, quẹo trái đèn riêng, quẹo phải đèn riêng...
Và bia này mới thực sự là bia Heniken, ngon hơn hẳn  ở VN, giá cũng hơn hẳn, tầm 100k VND/ly.
Trong khu phức hợp vừa là KS, vừa là căn hộ, vừa là TT thương mại, rất hiện đại, thứ gì cũng có, nhưng rượu bia hầu như vắng bóng.
Sáu tầng lầu và 2 tầng hầm, tha hồ mua sắm, chỉ tội thiếu tiền.
Đây là một bữa lẫu Shabu kiểu Nhật và bia Bintang kiểu Indo
Bia rất đắt và khó tìm, không như ở Thailand, Singapre, Japan, Malaysia vào các cửa hàng tiện lợi là có ngay, còn ở Indonesia thì hầu như vắng bóng. Chỉ vào siêu thi lớn như siêu thị này, và cũng chỉ có một quầy duy nhất bán bia mà phải 21 tuổi trở lên mới được mua, dù chỉ rẻ hơn ở nhà hàng, khách sạn một ít. Tức mình kiếm đủ 5 loại bia về ks uống cho đã vậy.
Nhìn cảnh này chẳng khác gì HN hay SG.
Và đây cũng có xe bus giá rẽ, trả bằng tiền mặt như VN, đi vào làn đường của xe gắn máy cho dân lao động sử dụng.
Cũng không kém Japan là bao nhiêu.
Đây là tòan cành khu trung tâm Pull man và Central park.
Vào sân bay để trở về VN. Sân bay quôc tế này có 3 nhà ga, nếu bạn không để ý thì rất dễ đi lộn từ nhà ga này qua nhà ga khác rất mất thời gian vì các nhà ga cách nhau vài km và là đường một chiều, khó quay đầu xe, dẽ bị trể chuyến lắm. ( sân bay quốc nội ở riêng hẳn một nơi khác như Thailand vậy).
Khám phá thế đủ rồi, lên đường về thôi.

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

HÀNH TRÌNH XUYÊN VIỆT

Ở nóc nhà Đông Dương
Suốt cả cuộc đời gần 60 năm trôi qua, mình đã rất nhiều lần hành trình xuôi ngược Bắc-Nam, khi thì đi tàu, khi đi xe, khi đi máy bay, và cả có những lúc đi ..bộ. ( năm 1968 đã từng đi từ Quảng Bình ra Thanh hóa,  chỉ hơn 350km mà hết 3 tháng mới đến nơi). Tuy nhiên hầu hết là đi công tác, đi có việc riêng.. và có kết hợp thăm thú nhiều nơi, nhưng chưa nhiều và chưa thật thỏa mãn.
Nhưng lần này vào những ngày cuối cùng của cuộc đời công chức, sắp trở thành “cụ” để nhận lương hưu, với lời mời gọi chân thành của bạn bè, đồng nghiệp, mình đã thực hiện một chuỗi chuyến đi chơi đúng nghĩa : ngắm cảnh đẹp thiên nhiên của quê hương đất nước ở nhũng nơi mình chưa tùng đặt chân đến; thăm lại đồng nghiệp, bạn bè; thưởng thức nững món ăn ngon, lạ… Thật trên cả tuyệt vời, nhất là lên được đỉnh Phan Xi Phăng – nóc nhà Đông Dương, không phải là điều dễ dàng. (rất nhiều lời mời nữa mà chưa thể thực hiện lúc này).
Giờ thì chỉ điểm lại chuyến đi bằng một số hình ảnh trong vài trăm hình ảnh sưu tầm được, chứ chẳng thể bình luận gì hơn.

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

Du ngoạn Nam Du


Thiên đường ở Nam Du

Đã lâu rồi mình hay nghe tới cái tên "quần đảo Nam Du" hoang sơ nhưng đầy mơ mộng, hấp dẫn bởi biển trời trong xanh và bãi cát trắng mịn màng; hấp dẫn bởi những món hải sản tươi sống thơm ngon không thể cưỡng nổi; hấp dẫn bởi một không khí trong lành, mát rượi bởi gió biển lồng lộng quanh năm…nhưng chưa hề có dịp.
Lễ 30/4 năm nay đang rầu bởi thông tin báo đài về những sự kiện nóng hôi hổi :vụ lò “đào tạo tiến sỹ cấp tốc”; vụ “ Cà phê Xin chào” ở Bình Chánh ; vụ “ CA, VKS xin lỗi nhưng vẫn xử phạt người tố cáo cát tặc” ở Đồng Nai ; và nhất là vụ “cá chết hàng loạt” ở vùng biển quê tôi chưa rõ nguyên nhân…thì có đứa cháu rủ đi chơi Miền Tây, Rạch Gía, Hà Tiên, và nhất là đến đảo Nam Du bằng xe nhà. Mừng quá, ok liền. Những nơi khác mình đã đến rất nhiều lần, nhưng Nam Du thì chưa bao giờ. Quyết đi bằng được cho đến Nam Du, dù biết rằng đi chơi trong những ngày nghỉ lễ tết như thế này bao giờ cũng sẽ “mua cục tức vào người”.

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

Cuộc đời là những chuyến đi.

Đã hơn một tuần kể từ ngày kết thúc chuyến thăm Nhật Bản, dư âm của chuyến đi vẫn còn đọng mãi trong tâm trí. Lên Facebook chém gió đủ kiểu, khoe đủ loại hình ảnh…vẫn chưa thể thoát hết bao điều ấp ủ, bao điều muốn thổ lộ, sẽ chia.
Nay ngồi lại, tỉnh tâm, ghi chép những điều mắt thấy, tai nghe, đầu suy ngẫm. Có lẽ thủ tướng Nhật Shinzo Abe cũng phải cám ơn mình bởi động thái PR này. Hy vọng ông ta sẽ gửi thư mời mình qua thăm lại nước Nhật!!!!.

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Trở lại đất nước sạch và xanh nhất thế giới.

Hình như đây là lần thứ…5 mình lại đến đất nước này. Lần đầu tiên là năm...2002. Lần gần đây nhất tháng 10/2013. Nay có nhiều thay đổi, mới lạ. Cũng không cần phải nhiều lời để ngợi ca, bởi những ai đã từng đến đây đều mong muốn sẽ có dịp khác trở lại chốn này.

Chuyến đi này của mình tuy tốt đẹp, nhưng cũng có vài trục trặc, song đã giải quyết được, chỉ đang chờ số tiền Vietjet Air bồi hoàn. Số là 2 tấm vé mua từ tháng 12 năm 2014 cho 2 vợ chồng anh chị đi chơi cùng, gần cuối phải đổi tên cho 2 mẹ con  đứa cháu,

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Thăm lại Phú Quốc

Tập bơi đê. ê. ê..
Đã hơn 10 năm rồi, tôi mới có dịp trở lại Phú Quốc, với tư cách là một khách du lịch chính hiệu con nai vàng!!!!!!!!!.
Trời biển mênh mông là đặc trưng của nơi này
Lần đi này là lần thứ 3. Hai lần trước ( 2000 và 2004) là những chuyến đi công tác kết hợp, cũng có thăm thú, khám phá nhiều nơi, nhiều cảnh đẹp, nhiều thú vui…nhưng cũng bị eo hẹp về thời gian. Còn lần này là một tour du lịch tự đi đúng nghĩa: "chị Hai Tâm" tự book vé máy bay, phòng nghỉ khách sạn; tự thuê tour tàu câu cá, lặn ngắm san hô; tự đi tìm những món ăn đặc sản; tự thuê xe taxi đi một tour nam đảo….

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Quê Hương là gì hở bạn?

Lâu rồi,  mình lang thang trên mạng, tình cờ đọc được một bài thơ  " Quê hương bis" của chính nhà thơ Đỗ Trung Quân, (tác giả bài thơ "Quê hương" được nhạc sỹ Giáp Văn Thạch  phổ nhạc thành một bài hát nổi tiếng) đăng trên blog của một nhà văn cũng... nổi tiếng; mình copy để dành, thỉnh thoảng lôi ra đọc cho vui.

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

NÉT ĐẸP VĂN HOÁ ( 3)

 
Cửa sông Nhật Lệ - TP Đồng Hới

Thành công không phải là điều quan trọng. Quan trọng là nỗ lực.
JOUFFROY

 Giấc mơ
 Đó là một cuộc chạy đua tại địa phương - cuộc đua mà chúng tôi đã phải tập luyện gian khổ để được tham dự. Vết thương mới nhất ở chân của tôi vẫn chưa kịp lành. Thật sự tôi đã phải tự đấu tranh xem tôi có nên tham gia cuộc đua không. Nhưng cuối cùng thì tôi cũng đang chuẩn bị tham dự vòng chạy 3,200m.

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Xả Xì Trét (2)

Mấy bữa rồi nghỉ lễ, chẳng biết làm chi ngoài ... nhậu, mình lang thang mạng miếc, sưu tầm được vài câu chuyện vui (mà có lẽ nhiều người cũng đã từng nghe, từng đọc). Nay post lên để giải trí chút cho vui cửa vui nhà. 
Côn Đảo thanh bình

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

Chọn bạn mà chơi !!!

Chọn bạn mà chơi khéo kẻo lầm,
Ở đời không mấy kẻ đồng tâm,
Bề ngoài phơn phớt nghe chừng tốt,
Biết đâu trong ấy những hại ngầm.
..........
Mình sưu tầm được một bài hay hay, lưu vào máy tính đã lâu, nay lục tìm được và post lên đây để cùng bạn bè suy ngẫm.

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

NÉT ĐẸP VĂN HOÁ (2)


Pác Bó - Cao bằng
Tiếp tục thư giản, các bạn ơi

Thiếu phương pháp thì người tài cũng lỗi. Có phương pháp thì người tầm thường cũng làm được việc phi thường.
DESCARTES

Những hòn đá cuội
Trong một buổi nói chuyện với một nhóm các doanh nhân, một chuyên gia trình bày về cách sử dụng thời gian có hiệu quả. Đứng trước những người khá thành đạt trong cuộc sống, ông mỉm cười: “Sau đây là một câu hỏi trắc nghiệm”. Ông ta lấy từ gầm bàn một cái lọ rộng miệng cỡ 4 lít và một cái túi chứa những hòn đá cuội to bằng nắm tay. Ông lần lượt đặt từng hòn đá vào lọ cho đến khi không bỏ vào được nữa. “Cái lọ đã đầy chưa?” – ông hỏi.