Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

Đi tìm sự thật


12:22 29 thg 9 2010Công khai
Tượng Phật chùa Thiên ấn- Quảng ngãi
Chào các bạn trên trang 360plus. Mình mới gia nhập làng blog 1 năm nay, chuyển nhà qua đây hơn 10 ngày nay. Cảm nhận đầu tiên khi được viết bài, xem bài;  đọc các  entry và commen của mọi người, quen có, lạ có, thật thú vị, ấm áp lạ thường. Được chia sẽ và nhận được nhiều chia sẽ.  Và hiểu ra cũng được nhiều điều. Có những việc thấy như không thật lắm.  Tuy nhiên sự thật thì cần phải đi tìm: F.Ăng-ghen đã từng nói : " Thà đi kiếm sự thật suốt một đêm còn hơn nghi ngờ nó suốt một đời"...


      Thấy vậy nhưng… không phải vậy

Hai thiên thần trên đường đi chu du đây đó đã dừng lại xin tá túc qua đêm tại một gia đình giàu có. Gia đình này đã để hai thiên thần nghỉ trong một không gian nhỏ hẹp dưới tầng hầm lạnh lẽo thay vì tại phòng khách của ngôi nhà lớn. Khi đặt lưng xuống nền nhà thô ráp, thiên thần lớn tuổi nhìn thấy 1 lỗ hổng trên tường. Ông ngồi dậy vá nó lại. Thiên thần bé nhỏ hỏi tại sao ông phải làm như vậy. Ông mỉm cười trả lời: “ Sự việc không phải lúc nào cũng như ta nhìn thấy”.
Đêm hôm sau họ đến trọ tại 1 gia đình nông dân nghèo khổ. Sau khi chia sẻ phần thức ăn ít ỏi của gia đình, hai vợ chồng nông dân đã nhường chiếc giường ngủ của họ cho các thiên thần. Sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, hai thiên thần nhìn thấy vợ chồng người nông dân đang ngồi khóc. Con bò, nguồn thu nhập duy nhất của gia đình đã nằm chết trên cánh đồng.

Thiên thần bé nhỏ vô cùng phẫn nộ và hỏi thiên thần lớn tuổi: “Tại sao ông lại để chuyện này xảy ra? - Gia đình thứ nhất có tất cả mọi thứ nhưng không muốn chia sẻ với người khác thì ông lại giúp đỡ họ. Còn gia đình thứ hai, chẳng có gì nhưng sẵn sàng chia sẻ mọi thứ thì ông lại để cho con bò của họ chết”. Thiên thần lớn tuổi vẫn chỉ trả lời; “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”. Sau đó, ông nói: “Khi chúng ta ở trong tầng hầm của tòa nhà lớn, ta nhìn thấy vàng được cất giữ trong lỗ hổng trên tường. Chính vì người chủ nhà quá ích kỷ nên ta đã vá bức tường ấy lại để họ không thể tìm thấy vàng. Còn đêm hôm sau, khi chúng ta ngủ trên giường của vợ chồng người nông dân, thần chết đã đến bắt vợ chồng họ đi. Và ta đã cho con bò thế mạng. Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta thấy”.


 Một nữa ....cầu Cần thơ

2 nhận xét:

  1. Thấy vậy nhưng không phải vậy .
    Sự thật đôi khi không thể nhìn bằng mắt mà phải cảm thui anh nhỉ.
    Có một chuyện lâu lâu lắm rồi, vì chuey65n xấu nên em không nhắc tới. Hồi còn bé, nhà em không khá, em chỉ vì thèm ăn có nửa ổ bánh mì mà đã chôm tiền của bà cô ở nhà . Số tiền không đáng nhưng đó cũng là ăn cắp. Hậu quả là bị đòn đúng rồi. Nhưng sau đó, có lần người bà con ở xa của em về nhà chơi. cũng bị mất tiền. Cả nhà dồn mắt vào em. Dù không có, nhưng không biết làm sao mà giải thích hay nói gì được. Và đau hơn là sáng hôm sau, em lại là người nhìn thấy tiền - hình như là vài tờ thui, em nhớ như vậy của người bà con í rớt ở trong nhà, em lụm lại đưa cho cô. Và thật đau khi nhận được : " tính ăn cắp mà sợ nên trả lại chứ gì ? "...
    Bài học nhớ đời anh ạ. Làm sai một lần cũng đủ để trả giá . Sự thật không có, nhưng ai mà tin được ? Có trách thì trách mình nông nỗi thui.
    Câu chuyện anh chia sẻ thật hay đấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ui chà, cái câu chuyện thật của em, hình như cũng giống y chang câu chuyện của anh...
      Anh thì không bao giờ quên... và đó là bài học nhớ đời, không bao giờ lặp lại:
      Cái thuở ngày xửa ngày xưa, lúc đó anh vừa mới đi học vở lòng, bắt đầu viết lách, bà nội anh mắt mù, mẹ anh mất lúc anh 2 tuổi...cuộc sống nhà anh rất khó khăn. Một hôm bà nội kêu anh đắt bà đi đến đồn CABP vay gạo về nấu cơm. Khi chú CA quay vào lấy gạo thì anh nhìn thấy cái bút Hồng hà rất đẹp, đẹp mê mẫn (hồi đó viết bút lá tre chấm mực, rách hết cả giấy...)để trên bàn làm việc, và không ngần ngại bỏ ngay vào túi áo ngực. Khổ quá áo trẻ con thì nhỏ, nên cán bút thoì ra phân nữa, vì thế chú í chỉ liếc mắt là không khó để nhận ra thủ phạm. Và cũng từ đó anh chẳng bao giờ giám đưa bà nội mù loà đến đó vay gạo nữa, dù rằng có lúc mấy ngày liền cả nhà chỉ biết ăn khoai...

      Xóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh